Trong một ốc khơi tinh tế, nơi mà hơi khói của hương liệu cứng và hơi mát của bia dòng dài tràn ngập, có một câu chuyện về hai bạn tốt, Lâm và Hoàng. Họ là hai bạn bè sinh ra tại một thị trấn nhỏ gần biển, với mỗi người đều có một ước mơ lớn. Lâm muốn trở thành một kỹ sư, trong khi Hoàng muốn khai quật một hòn đá đặc biệt tại một bãi biển xa xôi.

Một tối hè, hai người bạn bè ngồi trên bãi tắm của một nhà trọ hẻm tối, chạm trời với một lọ bia Việt Nam. Lâm đặt mũi tắc lên bàn và nói: "Nếu bia Việt Nam có thể đem lại cho ta sức mạnh để đạt được mục tiêu của ta, thì ta sẽ là người may mắn nhất trên thế giới."

Hoàng cười khóc, rồi uống hết lọ bia. "Đúng vậy, Lâm. Bia Việt Nam là nỗi ốm của tôi, nhưng cũng là niềm hy vọng của tôi. Chúng ta sẽ chinh phục những gì chúng ta muốn."

Năm sau, Lâm và Hoàng chia tay nhau để theo đuổi mục tiêu của riêng mình. Lâm đi học tại một trường kỹ sư uy tín ở Hàn Quốc, trong khi Hoàng dành thời gian để khai quật hòn đá trên bãi biển xa xôi. Mỗi khi Lâm gửi cho Hoàng những bức ảnh về công trình của mình, Hoàng cũng gửi cho Lâm những hình ảnh của hòn đá cũng như những ngày khó khăn và niềm vui trên bãi biển.

Tiểu thuyết: Bia Việt Nam và Mũi Tắc  第1张

Bốn năm sau, Lâm tốt nghiệp và trở về Việt Nam. Ngày hôm đó, Hoàng đã khai quật hòn đá và xây dựng một nhà thờ bằng đá đặc biệt với ánh sáng của mặt trời chiếu vào cửa sổ mở ra biển. Lâm và Hoàng gặp nhau lần cuối cùng trên bãi tắm của nhà trọ hẻm tối, uống bia Việt Nam với nhau.

"Chúng ta đã đạt được mục tiêu của riêng mình," Lâm nói với ánh mắt đầy ơn cảm. "Bia Việt Nam đã làm cho tôi có sức mạnh để tiến tới mục tiêu."

Hoàng cười ẩn cúi, rồi uống hết lọ bia. "Lâm, tôi không thể tin rằng ta đã làm được điều này. Bạn là người may mắn nhất trên thế giới."

Một năm sau, Lâm được tuyển dụng làm kỹ sư tại một công ty lớn ở Hàn Quốc. Công việc rất nặng nề, nhưng Lâm luôn nhớ đến ngày hôm đó trên bãi tắm với Hoàng và bia Việt Nam. Mỗi khi uống bia Việt Nam, Lâm cảm thấy sức mạnh và niềm hy vọng tái sinh trong lòng.

Cùng lúc đó, Hoàng cũng không ngừng phát triển nhà thờ của mình. Ông khai quật thêm hòn đá từ biển và xây dựng thêm các phòng trọ cho du khách. Ông thành lập một quán bar nhỏ gần biển, bán bia Việt Nam và cung cấp cho du khách nơi nghỉ dưỡng và thư giãn.

Một ngày hè, Lâm trở về Việt Nam để thăm Hoàng. Hai người bạn bè ngồi trên bãi tắm cũ với lọ bia Việt Nam trên bàn. Lâm uống hết lọ bia và cười rộn ràng. "Hoàng, tôi đã quay trở lại Việt Nam để giúp ông xây dựng thêm nhà thờ."

Hoàng cười ẩn cúi, rồi uống hết lọ bia. "Lâm, tôi biết bạn sẽ là người may mắn nhất trên thế giới."

Bia Việt Nam là nỗi ốm của hai người bạn bè, nhưng cũng là niềm hy vọng và sức mạnh cho họ. Mỗi khi uống bia Việt Nam, họ nhớ đến những ngày khó khăn và niềm vui trên biển xa xôi, và niềm hy vọng cho tương lai. Bia Việt Nam là một dấu ấn của tình bạn và niềm hy vọng của hai người bạn bè này.