Trong thế giới hình ảnh và ảo tưởng, trò chơi là một phạm vi hoàn toàn khác biệt. Nó là một nơi để ta đặt bỏ tất cả những rối loạn và áp bức của thực tế, để thử nghiệm những cảm xúc mới mẻ, và thậm chí là để tìm kiếm tình yêu. Một câu chuyện về game và tình yêu, cứ như một câu chuyện kỳ thú, khó tin, nhưng lại đầy khả năng xảy ra.
Từ một góc nhìn bình thường, trò chơi dường như không có liên quan gì với tình yêu. Những người chơi đứng ở mỗi bên của màn trò, không biết nhau, chỉ giao tiếp qua màn hình và các dòng chữ trên màn hình. Tuy nhiên, trong những dòng chữ gần gũi, những câu chuyện chia sẻ, những lời cười gọi hét, có thể mọc ra những hạt giống của tình yêu.
Tôi sẽ kể một câu chuyện về Huyền, một cô gái Việt Nam sinh sống tại Hà Nội. Huyền là một người hâm mộ sâu sắc của game online. Cả ngày dài, cô ấy sẽ dành thời gian để chơi game, thử thách những nền game khác nhau. Một ngày nọ, cô ấy bắt đầu chơi một game mới, và đó là nơi cô ấy gặp được cậu bạn game tên là Tốc.
Tốc là một người chơi khán nặng, có tính cách hào hứng và hấp dẫn. Mỗi khi Huyền có vấn đề về game, Tốc sẵn sàng chia sẻ những kiến thức của mình. Cả hai người bắt đầu giao tiếp nhiều hơn, chia sẻ những câu chuyện về cuộc sống thật. Huyền cho biết mình là một cô gái độc thân, sống một mình tại Hà Nội. Tốc thì cho biết mình là một người đàn ông sống tại Hồ Chí Minh, có một công việc bình thường nhưng thích game rất nhiều.
Dần dần, hai người bắt đầu cảm thấy sự gần gũi với nhau. Hễ khi nào Huyền có khó khăn về game, Tốc sẽ tặng cho cô ấy những vật phẩm đặc biệt trong game. Hễ khi nào Tốc có buồn tức, Huyền sẽ tặng cho anh ta những câu lạc hỷ và những lời khuyên tốt cho tâm trạng. Cả hai người dần dần phụ thuộc vào nhau trong cuộc sống virtual này.
Một ngày nọ, Tốc hỏi Huyền: "Cô có thích anh không?" Hết thức, Huyền cứ ngạc nhiên. Tốc là người đầu tiên hỏi cô ấy về tình cảm từ xa. Cô ấy không ngờ rằng mình có thể cảm thấy hạnh phúc khi được hỏi như vậy. Hết lúc, Huyền trả lời: "Tôi không biết. Tôi chỉ biết tôi muốn tiếp tục được với anh."
Tốc cười rộn ràng: "Thôi, tôi sẽ chờ cô cho đến khi cô biết rồi."
Câu chuyện của Huyền và Tốc là một câu chuyện khá dịu dàng. Hai người không quen nhau trước khi bước vào thế giới game online. Nhưng trong màn trò này, họ đã tìm được sự gần gũi và sự hiểu biết với nhau. Cả hai người dành thời gian cho nhau, chia sẻ những mối quan tâm và những nỗi buồn của cuộc sống thật.
Một lần nữa, tôi muốn nhắc đến một câu chuyện khác. Nó là câu chuyện của Linh và Quang. Linh là một phụ nữ Việt sinh sống tại TP Hồ Chí Minh. Cô ấy cũng là một người hâm mộ sâu sắc của game online. Quang là một người chơi game khác, sống tại Hà Nội. Hai người bắt đầu giao tiếp qua màn hình game và dần dần trở thành bạn bè thân thiết.
Quang là một người rất hào hứng về game, nhưng lại rất nhút nhát về tâm trạng cá nhân. Linh thấy ra sự khác biệt này và dành nhiều thời gian để tư vấn cho Quang về tâm lý. Quang cũng rất biết ơn Linh vì sự quan tâm này. Dần dần, Quang bắt đầu thừa hối với Linh về cuộc sống thật và tâm trạng cá nhân của mình.
Một hôm Quang hỏi Linh: "Cô có thích anh không?" Linh cười nhạo nhạo: "Tôi không biết đâu. Tôi chỉ biết tôi muốn tiếp tục được với anh." Quang cười rộng rãi: "Thôi, tôi sẽ chờ cô cho đến khi cô biết rồi."
Câu chuyện của Linh và Quang cũng là một câu chuyện khá dịu dàng. Hai người không quen nhau trước khi bước vào thế giới game online. Nhưng trong màn trò này, họ đã tìm được sự gần gũi và sự hiểu biết với nhau. Cả hai người dành thời gian cho nhau, chia sẻ những mối quan tâm và những nỗi buồn của cuộc sống thật.
Trò chơi có thể là một con đường khó khăn để tìm tình yêu. Nó đòi hỏi sự hiểu biết, sự gần gũi và sự tin tưởng. Các bạn sẽ phải chia sẻ với nhau những mối quan tâm của cuộc sống thật, những nỗi buồn và những niềm vui nhỏ bé. Các bạn sẽ phải dành thời gian cho nhau, để xây dựng nên mối quan hệ dựa trên niềm tin và hiểu biết.
Tuy nhiên,...